Một sự thật rằng chúng ta phải biết ơn Hippocrates và những người Ai Cập cổ đại, vì họ đã chỉ cho chúng ta con đường để tìm hiểu những thứ nằm trong dưới lớp da, xương, cơ và vô vàn thứ khác. Cùng với sự phát triển của thời gian, khoa học về giải phẫu dần dần được hiện đại hóa đến mức chắc có lẽ các bậc tiền bối ấy cũng không thể ngờ tới.
Ngày nay các kĩ thuật chụp hình não như cộng hưởng từ chức năng (fMRI) và từ não đồ (MEG) đã mở ra nhiều cơ hội mới trong nghiên cứu cơ thể người, và nhờ đó, chúng ta có thể tìm hiểu cơ chế hoạt động của não mà không cần phải “bổ” đầu của người nghiên cứu ra để xem xét.
Các nghiên cứu hoạt động của não trong tình yêu và tình dục đã bắt đầu phát triển từ năm 2002, sau khi hai nhà sinh học thần kinh là Andreas Bartels và Semir Zeki thuộc trường University College London tiến hành nghiên cứu về nam nữ thanh niên tự nhận mình đang yêu điên cuồng. Hình chụp quét não cho thấy khi xem hình của người yêu, não của họ hoạt động rất khác so với khi xem hình của bạn thân, tức là những vùng não tập trung nhiều thụ thể đối với “ Dopamine”
Dopamine là chất dẫn truyền thần kinh có tác động đến niềm vui và động lực, thường gọi là hormon hạnh phúc. Trong quá trình yêu của mình, não bộ của con người đồng thời tiết ra và vận hành theo sự tương quan qua lại của nhóm loại hóa chất: Testosterone, oestrogen, dopamine, oxytocin, norepinephrine. Cũng gần bằng cách này, mà những loài động vật có vú khác có thể tìm được bạn tình phù hợp.
Một khi bộ não của chúng ta đã xác định được đối tượng thích hợp dựa trên các tiêu chí nhất định thì nó sẽ bắt đầu tăng tốc độ sản xuất ra những loại hóa chất cần thiết để tạo điều kiện thu hút người đó.
Và cũng nhờ vào tác dụng của các loại hormon này mà con người chúng ta có thể dựa vào nó để biết rằng, chúng ta có phải là đang yêu hay không
Hãy bắt đầu từ testosterone và oestrogen, đây là hai hormon tình dục, là nguyên nhân dẫn đến ham muốn lẫn nhau. Các hormon này thúc đẩy mạnh mẽ nhu cầu thỏa mãn thể xác. Suốt thời gian ham muốn này hai phẩn quan trọng của não trở nên hoạt động tích cực, là vùng não dưới đồi ( hypothalamus) và hạch hạnh nhân. Quá trình này xảy ra khi lần đầu tiên bạn thấy ai đó và ham muốn mãnh liệt mình có được họ.
Cũng chính vì hormon tình dục này, mà bạn có thể phân biệt được thứ tình cảm của mình có phải là tình yêu hay không. Theo đấy những người đang yêu đều phải luôn có nhu cầu gần gũi về mặt thể xác, không có cái này, bạn sẽ chỉ đang ở mức tình bạn hay một thứ tình nào khác, không phải tình yêu.
Hay nói cách khác, ngoại diên của tình yêu nằm trong ngoại diên của tình dục. Có xảy ra tình yêu, bạn có tình dục. Và không kết luận được rằng, có tình dục thì bạn đang yêu.
Testosterone là hormone chính, chịu trách nhiệm điều khiển nhu cầu tình dục, lượng hormone này trong cơ thể đàn ông cao hơn nhiều so với phụ nữ. Đây chính là lí do vì sao so với phụ nữ họ luôn có râu tóc nhiều hơn, to lớn hơn, mạnh mẽ hơn, hung bạo hơn, và có nhu cầu về tình dục cao hơn và khẩn thiết hơn.
Thế nhưng so với phụ nữ, họ có lượng oxytocin thấp hơn đáng kể.
Trong nghiên cứu được tiến hành vào năm 2006, tiến sĩ Rebecca Turner – giáo sư môn tâm lí học tổ chức của Đại học Alliant International University ở San Fransisco đã cho thấy oxytocin chính là chất keo gắn kết tinh cảm con người. Khi hai người đang có quan hệ tình cảm (tức là đang yêu nhau) lượng oxytocin này tiết ra đáng kể. Loại hormon này mang lại cho họ cảm giác ấm áp, say say khi nghĩ đến người mình yêu. Và sự lãng mạn, cảm xúc lãng mạn, sự thăng hoa lãng mạn cũng từ đây được sinh ra.
Do có lượng oxytocin cao hơn nên phụ nữ thường có nhu cầu gặp mặt và kề bên người yêu sâu đậm hơn nam giới. Càng sản sinh nhiều oxytocin phụ nữ càng quan tâm chăm sóc và gắn bó chặt chẽ nhiều hơn với đối tượng của mình. Chỉ cần nghe tên người yêu, ngửi mùi hương quen thuộc, hay bất kì một hình ảnh dính dáng tới người yêu của mình cũng khiến cơ thể họ tiết ra ào ạt lượng oxytocin này. Nếu cô ấy cảm thấy mình được yêu thương đúng với nhu cầu đó, các hormon sẽ đẩy máu lên làm ửng hồng gò má.Dù có đánh bao nhiêu mét phấn trắng, cũng không thể che biểu hiện ấy của người phụ nữ.
Các nghiên cứu của David Buss cũng cho thấy trong giai đoạn yêu đương cao trào, lượng testosterone trong cơ thể nam giới tạm thời giảm xuống trong khi nồng độ oxytocin tăng lên khiến học trở nên dịu dàng, nhẹ nhàng và dễ chịu hơn. Ngược lại trong giai đoạn này, lượng testosterone của phụ nữ tăng cao với sự phấn khích, sự gia tăng này, khiến họ ham muốn tình dục hơn. Vì thế trong giai đoạn, các cặp yêu nhau dễ dẫn đến việc quan hệ tình dục để thỏa mãn nhu cầu của mình. Điều nay là hoàn toàn khách quan với những cặp yêu nhau say đắm.
Cũng do oxytocin, mà người đang yêu thường được cho là trong trạng thái “tương tư” khi yêu. Và đấy cũng là một cơ sở để nhận biết bản thân mình có đang yêu hay không. Trạng thái tương tư này biểu hiện ở dạng luôn khao khát gặp mặt, nhớ nhung, ám ảnh hình ảnh nên phải luôn nhắn tin hay gọi điện liên tục trong ngày.
Các hành vi này được xem xét do oxytocin tăng cao đồng thời làm giảm một hormon quan trọng là Serotonin. Serotonin là chất dẫn truyền thần kinh mang lại cho chúng ta sự nhạy cảm lẫn ý thức về những gì xảy ra xung quanh. Hay nói cách khác, khi đang yêu con người dần dần đánh mất khả năng kiểm soát hành vi và tự chủ của bản thân đối với sự thay đổi của xã hội hằng ngày, vì thế đôi khi rất khó phân biệt một người đang yêu và một người “điên”.
Như vậy chính vì sự mất tự chủ về hành vi não bộ này, mà cũng chính thời gian yêu, chúng ta luôn có cảm giác thăng hoa và làm được những điều mà chính chúng ta cũng không thể ngờ đến.
Đó cấu thành sự hấp dẫn của tình yêu, vì khi đã yêu bạn được trải nghiệm một cảm giác rất “khác mình”. Một cảm giác hấp dẫn đầy ma lực.