Anh về đường lối cũ
Thương vây kín đầy lòng
Ôi một trời nhung nhớ
Đành trải nhẹ lông không.
Em đi không trở lại
Anh nghe tím cõi lòng
Và nắng chiều chợt tắt
Anh cảm hồi mang mông.
Em không về chốn cũ
Anh vẫn lắng tiếng chờ
Nỗi buồn thương khép kín
Đành trải nhẹ chơ thơ.
Nhìn sóng nước chiều nay
Bóng em mờ trong nắng
Hồn anh nghe xoáy động
Mây tím trời lăn thăn.