Một lần nào cho tôi gặp lại em
Để nối lại vần tình xưa dang dở
Nhưng nào phải em
Nào phải em.
Sân trường đó và hàng cây còn đó
Ghế đá đó, đôi chim câu còn đó
Em đâu còn màu áo trắng tinh khôi
Em đâu còn màu áo trắng tinh khôi.
Em khuất cùng ngàn khung kỉ niệm
Để cô đơn chìm đắm cô đơn.
Để nỗi nhớ ùa quanh nghìn nỗi nhớ
Để nuối tiếc đau thương cùng nuối tiếc.
Để
Một chiều này tôi không mong gặp lại em.