Ta biết mình héo úa tối hôm qua
Chiếc lá vàng dù chưa vào thu
Trong quán nhỏ
Ánh mắt đã chớm già
Đèn vàng
Nhạc tiền chiến
Những ngón gầy không còn để trên môi
Li cà phê tối tăm
Đi vào ngõ cụt
Ta không còn trẻ để nói lời yêu
Em chẳng còn thơ ngây để nuông chiều
Hai bóng đổ
Đường về không hẹn gặp
Ở bên kia bờ đại dương
Run hơi thở
Trăn trở một mình
Chiếu chăn buồn muốn khóc
Đêm đông cứng
Thèm một hơi ấm
Sẽ là chiếc lá
Rồi gió cuốn đi
Một nốt nhạc trầm
Để hết