Vài dăm năm trước ta còn trẻ
Quàng vai em hãy còn run tay
Ngón út ai đưa cầm thiệt nhẹ
Cũng làm bần thần men tình cay
Phố vắng đường khuya đi cứ đi
Hai người không dám nói năng chi
Trái tim như thể hòn than nóng
Như thể mưa đêm chẳng đáng gì
Rồi nắng vàng phai ngày lại ngày
Rồi lòng cứ lạnh chẳng ai hay
Rồi ta không phải là ta nữa
Đời cứ đìu hiu theo lá bay
Quán cũ vườn xưa ấm giọng cười
Ai giữ giùm ta tình mới nụ
Ai nắm giùm ta tuổi hai mươi.