Rồi em sẽ quên hết những gì chẳng phải của riêng em
Bởi trái tim chưa đủ yên bình để đi qua một lần vụng dại
Kể cả khi những ánh sao đêm dịu dàng trở lại
Anh với em, chỉ là khoảng trắng không tên.
Tháng năm này còn ướt dấu chân anh
Em phải vay bầu trời một cánh chim và một nụ cười, dẫu muộn
Để tâm hồn của ngày sau không còn bề bộn
Những giấc mơ này cũng phải lúc vỡ trôi.
Em sẽ quên, có khó gì đâu
Sẽ quên anh và đến bên kẻ khác
Anh dối lòng để rồi anh khao khát
Ước một lần em chẳng của người ta ….
Đến một ngày em cũng phải đi xa
Giữ bình lặng con tim anh
Trên đường đời muôn lối
Vẫn một lối đi về